春 chūn 日 rì 和 hé 蔡 cài 伯 bó 华 huá 题 tí 瑞 ruì 岩 yán 之 zhī 作 zuò - - 佘 shé 翔 xiáng
海 hǎi 上 shàng 孤 gū 峰 fēng 削 xuē 不 bù 成 chéng , , 春 chūn 来 lái 延 yán 眺 tiào 薜 bì 萝 luó 清 qīng 。 。
杯 bēi 倾 qīng 竹 zhú 叶 yè 青 qīng 山 shān 醉 zuì , , 石 shí 扫 sǎo 莲 lián 花 huā 彩 cǎi 笔 bǐ 横 héng 。 。
飞 fēi 盖 gài 低 dī 松 sōng 云 yún 欲 yù 坠 zhuì , , 行 xíng 歌 gē 出 chū 谷 gǔ 鸟 niǎo 初 chū 鸣 míng 。 。
孤 gū 臣 chén 莫 mò 洒 sǎ 中 zhōng 原 yuán 泪 lèi , , 一 yī 谪 zhé 长 cháng 沙 shā 万 wàn 古 gǔ 名 míng 。 。
春日和蔡伯华题瑞岩之作。明代。佘翔。海上孤峰削不成,春来延眺薜萝清。 杯倾竹叶青山醉,石扫莲花彩笔横。 飞盖低松云欲坠,行歌出谷鸟初鸣。 孤臣莫洒中原泪,一谪长沙万古名。