芝 zhī 山 shān 寺 sì 怀 huái 黄 huáng 惟 wéi 雅 yǎ - - 佘 shé 翔 xiáng
禅 chán 关 guān 半 bàn 掩 yǎn 远 yuǎn 嚣 xiāo 尘 chén , , 独 dú 坐 zuò 绳 shéng 床 chuáng 笑 xiào 此 cǐ 身 shēn 。 。
习 xí 定 dìng 不 bù 闻 wén 招 zhāo 隐 yǐn 客 kè , , 草 cǎo 玄 xuán 偏 piān 忆 yì 问 wèn 奇 qí 人 rén 。 。
愁 chóu 看 kàn 贝 bèi 叶 yè 青 qīng 山 shān 老 lǎo , , 厌 yàn 见 jiàn 莲 lián 花 huā 白 bái 发 fà 新 xīn 。 。
安 ān 得 dé 汝 rǔ 南 nán 怀 huái 叔 shū 度 dù , , 汪 wāng 洋 yáng 千 qiān 顷 qǐng 日 rì 相 xiāng 亲 qīn 。 。
芝山寺怀黄惟雅。明代。佘翔。禅关半掩远嚣尘,独坐绳床笑此身。 习定不闻招隐客,草玄偏忆问奇人。 愁看贝叶青山老,厌见莲花白发新。 安得汝南怀叔度,汪洋千顷日相亲。