出 chū 门 mén 行 xíng - - 宋 sòng 登 dēng 春 chūn
山 shān 有 yǒu 云 yún , , 水 shuǐ 有 yǒu 澜 lán 。 。
壮 zhuàng 士 shì 出 chū 门 mén 弹 dàn 危 wēi 冠 guān , , 抱 bào 剑 jiàn 羞 xiū 歌 gē 易 yì 水 shuǐ 寒 hán 。 。
一 yī 朝 zhāo 笑 xiào 解 jiě 盘 pán 龙 lóng 带 dài , , 十 shí 年 nián 零 líng 落 luò 黄 huáng 金 jīn 镮 huán 。 。
惟 wéi 遗 yí 双 shuāng 宝 bǎo 珠 zhū , , 忧 yōu 来 lái 不 bù 忍 rěn 看 kàn 。 。
愿 yuàn 采 cǎi 金 jīn 光 guāng 草 cǎo , , 令 lìng 人 rén 驻 zhù 朱 zhū 颜 yán 。 。
出门行。明代。宋登春。山有云,水有澜。 壮士出门弹危冠,抱剑羞歌易水寒。 一朝笑解盘龙带,十年零落黄金镮。 惟遗双宝珠,忧来不忍看。 愿采金光草,令人驻朱颜。