闻 wén 命 mìng 有 yǒu 喜 xǐ - - 吴 wú 俨 yǎn
南 nán 北 běi 随 suí 人 rén 有 yǒu 重 zhòng 轻 qīng , , 出 chū 门 mén 何 hé 必 bì 问 wèn 春 chūn 明 míng 。 。
莫 mò 言 yán 游 yóu 宦 huàn 非 fēi 乡 xiāng 土 tǔ , , 须 xū 识 shí 留 liú 都 dū 是 shì 帝 dì 京 jīng 。 。
色 sè 养 yǎng 少 shǎo 酬 chóu 平 píng 日 rì 愿 yuàn , , 官 guān 衔 xián 不 bù 减 jiǎn 旧 jiù 时 shí 清 qīng 。 。
三 sān 千 qiān 里 lǐ 路 lù 看 kàn 山 shān 去 qù , , 忘 wàng 却 què 乘 chéng 舟 zhōu 触 chù 热 rè 行 xíng 。 。
闻命有喜。明代。吴俨。南北随人有重轻,出门何必问春明。 莫言游宦非乡土,须识留都是帝京。 色养少酬平日愿,官衔不减旧时清。 三千里路看山去,忘却乘舟触热行。