哭 kū 吴 wú 健 jiàn 父 fù - - 吴 wú 鼎 dǐng 芳 fāng
寒 hán 日 rì 沉 chén 沉 chén 下 xià 远 yuǎn 村 cūn , , 空 kōng 堂 táng 寂 jì 寂 jì 闭 bì 黄 huáng 昏 hūn 。 。
文 wén 章 zhāng 命 mìng 薄 bó 谁 shéi 知 zhī 己 jǐ , , 山 shān 水 shuǐ 情 qíng 多 duō 即 jí 故 gù 园 yuán 。 。
一 yī 壑 hè 荒 huāng 烟 yān 收 shōu 病 bìng 骨 gǔ , , 三 sān 更 gēng 冷 lěng 雨 yǔ 送 sòng 愁 chóu 魂 hún 。 。
伤 shāng 心 xīn 莫 mò 问 wèn 王 wáng 孙 sūn 草 cǎo , , 几 jǐ 日 rì 春 chūn 风 fēng 绿 lǜ 烧 shāo 痕 hén 。 。
哭吴健父。明代。吴鼎芳。寒日沉沉下远村,空堂寂寂闭黄昏。 文章命薄谁知己,山水情多即故园。 一壑荒烟收病骨,三更冷雨送愁魂。 伤心莫问王孙草,几日春风绿烧痕。