东 dōng 园 yuán 亭 tíng 上 shàng 次 cì 华 huá 泉 quán 联 lián 句 jù 韵 yùn - - 何 hé 瑭 táng
细 xì 细 xì 岩 yán 风 fēng 吹 chuī 桂 guì 香 xiāng , , 微 wēi 微 wēi 江 jiāng 雨 yǔ 送 sòng 新 xīn 凉 liáng 。 。
莫 mò 思 sī 白 bái 发 fà 愁 chóu 千 qiān 种 zhǒng , , 且 qiě 对 duì 青 qīng 山 shān 醉 zuì 一 yī 场 chǎng 。 。
舞 wǔ 袖 xiù 轻 qīng 摇 yáo 秋 qiū 水 shuǐ 静 jìng , , 歌 gē 声 shēng 高 gāo 入 rù 暮 mù 云 yún 长 zhǎng 。 。
良 liáng 辰 chén 美 měi 景 jǐng 真 zhēn 须 xū 惜 xī , , 屈 qū 指 zhǐ 东 dōng 篱 lí 菊 jú 又 yòu 黄 huáng 。 。
东园亭上次华泉联句韵。明代。何瑭。细细岩风吹桂香,微微江雨送新凉。 莫思白发愁千种,且对青山醉一场。 舞袖轻摇秋水静,歌声高入暮云长。 良辰美景真须惜,屈指东篱菊又黄。