饮 yǐn 伦 lún 樾 yuè 溪 xī 秀 xiù 野 yě 亭 tíng - - 吴 wú 允 yǔn 裕 yù
地 dì 僻 pì 天 tiān 偏 piān 厚 hòu , , 亭 tíng 幽 yōu 春 chūn 自 zì 深 shēn 。 。
横 héng 塘 táng 澄 chéng 碧 bì 练 liàn , , 过 guò 雨 yǔ 沐 mù 青 qīng 林 lín 。 。
百 bǎi 卉 huì 开 kāi 将 jiāng 遍 biàn , , 纤 xiān 埃 āi 寂 jì 不 bù 侵 qīn 。 。
相 xiāng 携 xié 有 yǒu 馀 yú 庆 qìng , , 谁 shuí 复 fù 问 wèn 晴 qíng 阴 yīn 。 。
饮伦樾溪秀野亭。明代。吴允裕。地僻天偏厚,亭幽春自深。 横塘澄碧练,过雨沐青林。 百卉开将遍,纤埃寂不侵。 相携有馀庆,谁复问晴阴。