紫 zǐ 芥 jiè 其 qí 一 yī - - 吴 wú 宽 kuān
满 mǎn 目 mù 斓 lán 斑 bān 布 bù 地 dì 来 lái , , 春 chūn 风 fēng 惊 jīng 见 jiàn 锦 jǐn 灰 huī 堆 duī 。 。
菜 cài 根 gēn 作 zuò 苦 kǔ 终 zhōng 嫌 xián 咬 yǎo , , 茗 míng 叶 yè 浮 fú 香 xiāng 为 wèi 拨 bō 开 kāi 。 。
何 hé 处 chǔ 兔 tù 葵 kuí 嗟 jiē 竞 jìng 掇 duō , , 昨 zuó 朝 cháo 马 mǎ 蔺 lìn 悔 huǐ 多 duō 栽 zāi 。 。
传 chuán 闻 wén 此 cǐ 种 zhǒng 番 fān 邦 bāng 致 zhì , , 用 yòng 向 xiàng 中 zhōng 华 huá 亦 yì 楚 chǔ 材 cái 。 。
紫芥其一。明代。吴宽。满目斓斑布地来,春风惊见锦灰堆。 菜根作苦终嫌咬,茗叶浮香为拨开。 何处兔葵嗟竞掇,昨朝马蔺悔多栽。 传闻此种番邦致,用向中华亦楚材。