舟 zhōu 中 zhōng 望 wàng 虞 yú 山 shān - - 吴 wú 宽 kuān
蜿 wān 蜒 yán 平 píng 野 yě 卧 wò 青 qīng 山 shān , , 相 xiāng 见 jiàn 令 lìng 人 rén 独 dú 厚 hòu 颜 yán 。 。
徒 tú 有 yǒu 诗 shī 篇 piān 曾 céng 记 jì 咏 yǒng , , 已 yǐ 无 wú 筋 jīn 力 lì 再 zài 跻 jī 攀 pān 。 。
船 chuán 头 tóu 旋 xuán 转 zhuǎn 凭 píng 黄 huáng 帽 mào , , 水 shuǐ 面 miàn 低 dī 徊 huí 拟 nǐ 翠 cuì 鬟 huán 。 。
旧 jiù 日 rì 同 tóng 游 yóu 谁 shuí 在 zài 者 zhě , , 欲 yù 从 cóng 东 dōng 老 lǎo 学 xué 清 qīng 闲 xián 。 。
舟中望虞山。明代。吴宽。蜿蜒平野卧青山,相见令人独厚颜。 徒有诗篇曾记咏,已无筋力再跻攀。 船头旋转凭黄帽,水面低徊拟翠鬟。 旧日同游谁在者,欲从东老学清闲。