华 huà 山 shān 访 fǎng 徐 xú 昭 zhāo 法 fǎ - - 何 hé 绛 jiàng
木 mù 兰 lán 舟 zhōu 楫 jí 系 xì 垂 chuí 杨 yáng , , 十 shí 里 lǐ 溪 xī 桥 qiáo 到 dào 草 cǎo 堂 táng 。 。
松 sōng 子 zǐ 落 luò 山 shān 村 cūn 路 lù 静 jìng , , 稻 dào 花 huā 流 liú 水 shuǐ 野 yě 田 tián 香 xiāng 。 。
身 shēn 因 yīn 时 shí 异 yì 思 sī 深 shēn 隐 yǐn , , 发 fā 为 wèi 愁 chóu 多 duō 带 dài 浅 qiǎn 霜 shuāng 。 。
归 guī 路 lù 向 xiàng 城 chéng 回 huí 首 shǒu 数 shù , , 柴 zhài 门 mén 客 kè 去 qù 掩 yǎn 斜 xié 阳 yáng 。 。
华山访徐昭法。明代。何绛。木兰舟楫系垂杨,十里溪桥到草堂。 松子落山村路静,稻花流水野田香。 身因时异思深隐,发为愁多带浅霜。 归路向城回首数,柴门客去掩斜阳。