纯 chún 之 zhī 丈 zhàng 以 yǐ 予 yǔ 十 shí 六 liù 年 nián 官 guān 六 liù 品 pǐn 贻 yí 诗 shī 见 jiàn 笑 xiào 次 cì 韵 yùn 解 jiě 嘲 cháo - - 余 yú 继 jì 登 dēng
宦 huàn 久 jiǔ 成 chéng 衰 shuāi 相 xiāng , , 官 guān 闲 xián 趁 chèn 病 bìng 身 shēn 。 。
方 fāng 惭 cán 赵 zhào 氏 shì 璧 bì , , 敢 gǎn 叹 tàn 汉 hàn 家 jiā 薪 xīn 。 。
愚 yú 拙 zhuō 应 yīng 输 shū 我 wǒ , , 才 cái 名 míng 实 shí 让 ràng 人 rén 。 。
浮 fú 荣 róng 今 jīn 已 yǐ 足 zú , , 有 yǒu 志 zhì 在 zài 垂 chuí 纶 lún 。 。
纯之丈以予十六年官六品贻诗见笑次韵解嘲。明代。余继登。宦久成衰相,官闲趁病身。 方惭赵氏璧,敢叹汉家薪。 愚拙应输我,才名实让人。 浮荣今已足,有志在垂纶。