游 yóu 圭 guī 峰 fēng - - 岑 cén 徵 zhēng
芙 fú 蓉 róng 万 wàn 仞 rèn 出 chū 重 chóng 霄 xiāo , , 寺 sì 入 rù 寒 hán 云 yún 磴 dèng 道 dào 遥 yáo 。 。
衰 shuāi 草 cǎo 独 dú 寻 xún 前 qián 代 dài 碣 jié , , 西 xī 风 fēng 空 kōng 听 tīng 大 dà 江 jiāng 潮 cháo 。 。
冈 gāng 城 chéng 日 rì 落 luò 笳 jiā 声 shēng 发 fā , , 厓 yá 岛 dǎo 烟 yān 沉 chén 王 wáng 气 qì 销 xiāo 。 。
怅 chàng 望 wàng 青 qīng 天 tiān 一 yī 回 huí 首 shǒu , , 海 hǎi 门 mén 云 yún 散 sàn 不 bù 堪 kān 招 zhāo 。 。
游圭峰。明代。岑徵。芙蓉万仞出重霄,寺入寒云磴道遥。 衰草独寻前代碣,西风空听大江潮。 冈城日落笳声发,厓岛烟沉王气销。 怅望青天一回首,海门云散不堪招。