秋 qiū 情 qíng - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
细 xì 雨 yǔ 江 jiāng 干 gān 悄 qiāo 自 zì 惊 jīng , , 旅 lǚ 途 tú 无 wú 限 xiàn 早 zǎo 秋 qiū 情 qíng 。 。
非 fēi 关 guān 食 shí 尽 jǐn 饥 jī 元 yuán 亮 liàng , , 只 zhǐ 为 wèi 多 duō 愁 chóu 渴 kě 马 mǎ 卿 qīng 。 。
吟 yín 罢 bà 老 lǎo 松 sōng 飞 fēi 宿 sù 鹤 hè , , 灯 dēng 残 cán 孤 gū 幕 mù 坠 zhuì 流 liú 萤 yíng 。 。
微 wēi 名 míng 久 jiǔ 被 bèi 阴 yīn 符 fú 误 wù , , 且 qiě 对 duì 青 qīng 尊 zūn 调 tiáo 酒 jǐu 兵 bīng 。 。
秋情。明代。何巩道。细雨江干悄自惊,旅途无限早秋情。 非关食尽饥元亮,只为多愁渴马卿。 吟罢老松飞宿鹤,灯残孤幕坠流萤。 微名久被阴符误,且对青尊调酒兵。