登 dēng 中 zhōng 峰 fēng 塔 tǎ - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
凭 píng 高 gāo 竟 jìng 日 rì 对 duì 斜 xié 曛 xūn , , 一 yī 片 piàn 乡 xiāng 心 xīn 在 zài 白 bái 云 yún 。 。
绕 rào 寺 sì 磬 qìng 从 cóng 天 tiān 际 jì 入 rù , , 向 xiàng 城 chéng 帆 fān 到 dào 水 shuǐ 中 zhōng 分 fēn 。 。
窗 chuāng 开 kāi 山 shān 色 sè 层 céng 层 céng 见 jiàn , , 地 dì 抱 bào 江 jiāng 声 shēng 处 chǔ 处 chù 闻 wén 。 。
便 biàn 欲 yù 忘 wàng 忧 yōu 共 gòng 杯 bēi 酒 jiǔ , , 不 bù 堪 kān 明 míng 发 fā 更 gèng 离 lí 群 qún 。 。
登中峰塔。明代。何巩道。凭高竟日对斜曛,一片乡心在白云。 绕寺磬从天际入,向城帆到水中分。 窗开山色层层见,地抱江声处处闻。 便欲忘忧共杯酒,不堪明发更离群。