登 dēng 平 píng 湖 hú 阁 gé - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
人 rén 烟 yān 乱 luàn 后 hòu 半 bàn 穷 qióng 荒 huāng , , 湖 hú 上 shàng 登 dēng 楼 lóu 见 jiàn 一 yī 方 fāng 。 。
路 lù 合 hé 烧 shāo 痕 hén 溪 xī 草 cǎo 黑 hēi , , 窗 chuāng 分 fēn 斜 xié 照 zhào 县 xiàn 山 shān 黄 huáng 。 。
叶 yè 当 dāng 秋 qiū 落 luò 心 xīn 先 xiān 觉 jué , , 水 shuǐ 自 zì 天 tiān 来 lái 梦 mèng 更 gèng 长 zhǎng 。 。
四 sì 海 hǎi 茫 máng 茫 máng 身 shēn 未 wèi 老 lǎo , , 胜 shèng 游 yóu 难 nán 得 de 在 zài 他 tā 乡 xiāng 。 。
登平湖阁。明代。何巩道。人烟乱后半穷荒,湖上登楼见一方。 路合烧痕溪草黑,窗分斜照县山黄。 叶当秋落心先觉,水自天来梦更长。 四海茫茫身未老,胜游难得在他乡。