归 guī 至 zhì 芙 fú 蓉 róng 沙 shā - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
舟 zhōu 路 lù 苍 cāng 茫 máng 数 shù 里 lǐ 烟 yān , , 风 fēng 吹 chuī 秋 qiū 思 sī 晚 wǎn 凄 qī 然 rán 。 。
十 shí 年 nián 故 gù 国 guó 人 rén 空 kōng 老 lǎo , , 一 yī 夜 yè 乡 xiāng 心 xīn 月 yuè 可 kě 怜 lián 。 。
下 xià 濑 lài 船 chuán 从 cóng 波 bō 底 dǐ 起 qǐ , , 临 lín 崖 yá 灯 dēng 向 xiàng 树 shù 头 tóu 悬 xuán 。 。
孤 gū 芦 lú 自 zì 古 gǔ 容 róng 鸥 ōu 鹭 lù , , 怪 guài 得 de 哀 āi 吟 yín 到 dào 水 shuǐ 边 biān 。 。
归至芙蓉沙。明代。何巩道。舟路苍茫数里烟,风吹秋思晚凄然。 十年故国人空老,一夜乡心月可怜。 下濑船从波底起,临崖灯向树头悬。 孤芦自古容鸥鹭,怪得哀吟到水边。