寄 jì 方 fāng 文 wén 楚 chǔ - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
闭 bì 门 mén 长 zhǎng 绕 rào 落 luò 花 huā 枝 zhī , , 心 xīn 忆 yì 青 qīng 阳 yáng 不 bù 可 kě 期 qī 。 。
愁 chóu 里 lǐ 对 duì 惟 wéi 孤 gū 客 kè 影 yǐng , , 梦 mèng 中 zhōng 吟 yín 是 shì 故 gù 人 rén 诗 shī 。 。
天 tiān 高 gāo 自 zì 古 gǔ 伤 shāng 时 shí 命 mìng , , 海 hǎi 远 yuǎn 从 cóng 今 jīn 伤 shāng 别 bié 离 lí 。 。
尚 shàng 有 yǒu 穷 qióng 途 tú 双 shuāng 泪 lèi 在 zài , , 临 lín 风 fēng 弹 dàn 与 yǔ 步 bù 兵 bīng 知 zhī 。 。
寄方文楚。明代。何巩道。闭门长绕落花枝,心忆青阳不可期。 愁里对惟孤客影,梦中吟是故人诗。 天高自古伤时命,海远从今伤别离。 尚有穷途双泪在,临风弹与步兵知。