寄 jì 高 gāo 鼎 dǐng 仲 zhòng - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
鸿 hóng 文 wén 玉 yù 面 miàn 两 liǎng 翩 piān 然 rán , , 占 zhàn 得 de 时 shí 名 míng 正 zhèng 妙 miào 年 nián 。 。
对 duì 镜 jìng 谁 shéi 知 zhī 云 yún 碍 ài 水 shuǐ , , 照 zhào 人 rén 长 zhǎng 似 shì 月 yuè 登 dēng 天 tiān 。 。
贪 tān 寻 xún 前 qián 梦 mèng 惟 wéi 凭 píng 酒 jiǔ , , 爱 ài 寄 jì 新 xīn 诗 shī 自 zì 写 xiě 笺 jiān 。 。
无 wú 恨 hèn 暮 mù 帆 fān 惆 chóu 怅 chàng 处 chù , , 一 yī 声 shēng 横 héng 笛 dí 乱 luàn 江 jiāng 烟 yān 。 。
寄高鼎仲。明代。何巩道。鸿文玉面两翩然,占得时名正妙年。 对镜谁知云碍水,照人长似月登天。 贪寻前梦惟凭酒,爱寄新诗自写笺。 无恨暮帆惆怅处,一声横笛乱江烟。