人 rén 自 zì 故 gù 乡 xiāng 来 lái 凄 qī 然 rán 相 xiāng 对 duì 而 ér 作 zuò - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
偶 ǒu 闻 wén 乡 xiāng 语 yǔ 便 biàn 成 chéng 悲 bēi , , 穷 qióng 海 hǎi 田 tián 园 yuán 异 yì 昔 xī 时 shí 。 。
栗 lì 里 lǐ 寂 jì 寥 liáo 陶 táo 令 lìng 菊 jú , , 东 dōng 山 shān 零 líng 落 luò 谢 xiè 公 gōng 棋 qí 。 。
野 yě 塘 táng 水 shuǐ 浅 qiǎn 空 kōng 添 tiān 獭 tǎ , , 寒 hán 树 shù 条 tiáo 衰 shuāi 尚 shàng 笑 xiào 鸱 chī 。 。
话 huà 到 dào 此 cǐ 情 qíng 杯 bēi 酒 jiǔ 冷 lěng , , 对 duì 君 jūn 惟 wéi 有 yǒu 咏 yǒng 新 xīn 诗 shī 。 。
人自故乡来凄然相对而作。明代。何巩道。偶闻乡语便成悲,穷海田园异昔时。 栗里寂寥陶令菊,东山零落谢公棋。 野塘水浅空添獭,寒树条衰尚笑鸱。 话到此情杯酒冷,对君惟有咏新诗。