得 dé 叶 yè 三 sān 甥 shēng 书 shū 赋 fù 此 cǐ 以 yǐ 答 dá - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
慈 cí 亲 qīn 白 bái 发 fà 同 tóng 而 ér 母 mǔ , , 阿 ā 舅 jiù 飘 piāo 零 líng 愧 kuì 老 lǎo 甥 shēng 。 。
骨 gǔ 肉 ròu 有 yǒu 书 shū 投 tóu 远 yuǎn 海 hǎi , , 乱 luàn 离 lí 无 wú 路 lù 到 dào 孤 gū 城 chéng 。 。
背 bèi 人 rén 新 xīn 燕 yàn 还 huán 家 jiā 早 zǎo , , 老 lǎo 我 wǒ 残 cán 花 huā 入 rù 眼 yǎn 明 míng 。 。
乡 xiāng 园 yuán 登 dēng 台 tái 望 wàng 乡 xiāng 国 guó , , 春 chūn 风 fēng 杨 yáng 柳 liǔ 不 bù 胜 shèng 情 qíng 。 。
得叶三甥书赋此以答。明代。何巩道。慈亲白发同而母,阿舅飘零愧老甥。 骨肉有书投远海,乱离无路到孤城。 背人新燕还家早,老我残花入眼明。 乡园登台望乡国,春风杨柳不胜情。