村 cūn 斋 zhāi 雨 yǔ 后 hòu 怀 huái 马 mǎ 伯 bó 起 qǐ - - 李 lǐ 孙 sūn 宸 chén
高 gāo 阳 yáng 旧 jiù 事 shì 可 kě 谁 shuí 论 lùn , , 落 luò 落 luò 幽 yōu 居 jū 但 dàn 怆 chuàng 神 shén 。 。
独 dú 夜 yè 有 yǒu 怀 huái 愁 chóu 听 tīng 雨 yǔ , , 百 bǎi 年 nián 多 duō 病 bìng 负 fù 逢 féng 春 chūn 。 。
槛 kǎn 梅 méi 欲 yù 结 jié 枝 zhī 枝 zhī 实 shí , , 堤 dī 柳 liǔ 初 chū 萦 yíng 缕 lǚ 缕 lǚ 新 xīn 。 。
物 wù 色 sè 风 fēng 光 guāng 俱 jù 可 kě 赋 fù , , 只 zhǐ 怜 lián 孤 gū 唱 chàng 易 yì 沾 zhān 巾 jīn 。 。
村斋雨后怀马伯起。明代。李孙宸。高阳旧事可谁论,落落幽居但怆神。 独夜有怀愁听雨,百年多病负逢春。 槛梅欲结枝枝实,堤柳初萦缕缕新。 物色风光俱可赋,只怜孤唱易沾巾。