晚 wǎn 步 bù 栖 qī 贤 xián 桥 qiáo 至 zhì 籋 niè 云 yún 桥 qiáo - - 李 lǐ 孙 sūn 宸 chén
飞 fēi 虹 hóng 横 héng 跨 kuà 断 duàn 崖 yá 深 shēn , , 成 chéng 玉 yù 淙 cóng 淙 cóng 泻 xiè 绝 jué 岑 cén 。 。
喜 xǐ 向 xiàng 云 yún 中 zhōng 逢 féng 捷 jié 路 lù , , 饱 bǎo 听 tīng 空 kōng 外 wài 送 sòng 清 qīng 音 yīn 。 。
碣 jié 侵 qīn 苔 tái 藓 xiǎn 铭 míng 难 nán 认 rèn , , 僧 sēng 老 lǎo 烟 yān 霞 xiá 胜 shèng 共 gòng 寻 xún 。 。
兴 xìng 剧 jù 未 wèi 愁 chóu 催 cuī 落 luò 日 rì , , 已 yǐ 看 kàn 凉 liáng 月 yuè 出 chū 松 sōng 林 lín 。 。
晚步栖贤桥至籋云桥。明代。李孙宸。飞虹横跨断崖深,成玉淙淙泻绝岑。 喜向云中逢捷路,饱听空外送清音。 碣侵苔藓铭难认,僧老烟霞胜共寻。 兴剧未愁催落日,已看凉月出松林。