郭 guō 菽 shū 子 zi 北 běi 上 shàng 过 guò 白 bái 门 mén 见 jiàn 访 fǎng - - 李 lǐ 孙 sūn 宸 chén
三 sān 仕 shì 犹 yóu 堪 kān 寄 jì 白 bái 门 mén , , 千 qiān 秋 qiū 吏 lì 隐 yǐn 意 yì 谁 shuí 论 lùn 。 。
熟 shú 官 guān 久 jiǔ 已 yǐ 违 wéi 清 qīng 署 shǔ , , 上 shàng 客 kè 还 hái 能 néng 共 gòng 绿 lǜ 尊 zūn 。 。
漫 màn 向 xiàng 词 cí 林 lín 矜 jīn 翰 hàn 藻 zǎo , , 且 qiě 缘 yuán 桑 sāng 梓 zǐ 话 huà 乡 xiāng 园 yuán 。 。
看 kàn 君 jūn 双 shuāng 翼 yì 垂 chuí 天 tiān 起 qǐ , , 肯 kěn 为 wèi 萍 píng 飘 piāo 断 duàn 旅 lǚ 魂 hún 。 。
郭菽子北上过白门见访。明代。李孙宸。三仕犹堪寄白门,千秋吏隐意谁论。 熟官久已违清署,上客还能共绿尊。 漫向词林矜翰藻,且缘桑梓话乡园。 看君双翼垂天起,肯为萍飘断旅魂。