次 cì 和 hé 祝 zhù 京 jīng 兆 zhào 留 liú 别 bié 二 èr 首 shǒu - - 李 lǐ 孙 sūn 宸 chén
鸡 jī 山 shān 春 chūn 暖 nuǎn 白 bái 云 yún 封 fēng , , 东 dōng 序 xù 多 duō 闲 xián 听 tīng 鼓 gǔ 镛 yōng 。 。
拄 zhǔ 笏 hù 每 měi 怜 lián 朝 cháo 爽 shuǎng 气 qì , , 登 dēng 台 tái 遥 yáo 见 jiàn 夕 xī 阳 yáng 舂 chōng 。 。
暂 zàn 分 fēn 萍 píng 水 shuǐ 星 xīng 为 wèi 客 kè , , 终 zhōng 合 hé 延 yán 津 jīn 剑 jiàn 是 shì 龙 lóng 。 。
师 shī 表 biǎo 幸 xìng 逢 féng 京 jīng 兆 zhào 在 zài , , 长 zhǎng 馀 yú 声 shēng 教 jiào 被 bèi 三 sān 雍 yōng 。 。
次和祝京兆留别二首。明代。李孙宸。鸡山春暖白云封,东序多闲听鼓镛。 拄笏每怜朝爽气,登台遥见夕阳舂。 暂分萍水星为客,终合延津剑是龙。 师表幸逢京兆在,长馀声教被三雍。