酬 chóu 曾 céng 学 xué 士 shì 子 zǐ 棨 qǐ 见 jiàn 赠 zèng 复 fù 职 zhí 之 zhī 作 zuò - - 李 lǐ 昌 chāng 祺 qí
放 fàng 逐 zhú 仍 réng 居 jū 患 huàn 难 nàn 中 zhōng , , 三 sān 年 nián 执 zhí 役 yì 梵 fàn 王 wáng 宫 gōng 。 。
病 bìng 来 lái 短 duǎn 发 fā 逢 féng 秋 qiū 白 bái , , 老 lǎo 去 qù 衰 shuāi 颜 yán 借 jiè 酒 jiǔ 红 hóng 。 。
心 xīn 似 shì 葵 kuí 花 huā 倾 qīng 晓 xiǎo 日 rì , , 身 shēn 同 tóng 树 shù 叶 yè 感 gǎn 霜 shuāng 风 fēng 。 。
杜 dù 陵 líng 花 huā 竹 zhú 频 pín 生 shēng 梦 mèng , , 但 dàn 觉 jué 阳 yáng 春 chūn 处 chǔ 处 chù 融 róng 。 。
酬曾学士子棨见赠复职之作。明代。李昌祺。放逐仍居患难中,三年执役梵王宫。 病来短发逢秋白,老去衰颜借酒红。 心似葵花倾晓日,身同树叶感霜风。 杜陵花竹频生梦,但觉阳春处处融。