岭 lǐng 南 nán 残 cán 腊 là 遣 qiǎn 怀 huái - - 汪 wāng 广 guǎng 洋 yáng
一 yī 麾 huī 长 zhǎng 忆 yì 出 chū 南 nán 京 jīng , , 万 wàn 里 lǐ 车 chē 书 shū 载 zài 笔 bǐ 行 xíng 。 。
驿 yì 路 lù 通 tōng 关 guān 疑 yí 陇 lǒng 蜀 shǔ , , 人 rén 家 jiā 濒 bīn 海 hǎi 似 shì 蓬 péng 瀛 yíng 。 。
三 sān 冬 dōng 地 dì 暖 nuǎn 花 huā 争 zhēng 发 fā , , 半 bàn 夜 yè 鸡 jī 鸣 míng 潮 cháo 又 yòu 生 shēng 。 。
公 gōng 馆 guǎn 莫 mò 言 yán 岑 cén 寂 jì 甚 shén , , 草 cǎo 虫 chóng 啾 jiū 唧 jī 到 dào 天 tiān 明 míng 。 。
岭南残腊遣怀。明代。汪广洋。一麾长忆出南京,万里车书载笔行。 驿路通关疑陇蜀,人家濒海似蓬瀛。 三冬地暖花争发,半夜鸡鸣潮又生。 公馆莫言岑寂甚,草虫啾唧到天明。