宿 sù 宣 xuān 城 chéng 山 shān 家 jiā - - 汪 wāng 广 guǎng 洋 yáng
委 wěi 曲 qū 疑 yí 无 wú 路 lù , , 幽 yōu 深 shēn 别 bié 有 yǒu 天 tiān 。 。
偶 ǒu 披 pī 青 qīng 嶂 zhàng 入 rù , , 得 dé 与 yǔ 白 bái 云 yún 眠 mián 。 。
树 shù 密 mì 巢 cháo 归 guī 鸟 niǎo , , 溪 xī 回 huí 响 xiǎng 暗 àn 泉 quán 。 。
草 cǎo 堂 táng 终 zhōng 夜 yè 寂 jì , , 高 gāo 枕 zhěn 听 tīng 鸣 míng 弦 xián 。 。
宿宣城山家。明代。汪广洋。委曲疑无路,幽深别有天。 偶披青嶂入,得与白云眠。 树密巢归鸟,溪回响暗泉。 草堂终夜寂,高枕听鸣弦。