冬 dōng 日 rì 登 dēng 楼 lóu - - 李 lǐ 攀 pān 龙 lóng
佳 jiā 节 jié 高 gāo 楼 lóu 酒 jiǔ 复 fù 清 qīng , , 鲍 bào 山 shān 斜 xié 日 rì 入 rù 杯 bēi 平 píng 。 。
天 tiān 涯 yá 谁 shuí 借 jiè 穷 qióng 交 jiāo 泪 lèi , , 海 hǎi 内 nèi 空 kōng 传 chuán 拙 zhuō 宦 huàn 名 míng 。 。
四 sì 野 yě 浮 fú 云 yún 垂 chuí 雪 xuě 色 sè , , 千 qiān 林 lín 朔 shuò 气 qì 拥 yōng 寒 hán 声 shēng 。 。
醉 zuì 来 lái 极 jí 目 mù 中 zhōng 原 yuán 尽 jǐn , , 独 dú 抱 bào 风 fēng 流 liú 万 wàn 古 gǔ 情 qíng 。 。
冬日登楼。明代。李攀龙。佳节高楼酒复清,鲍山斜日入杯平。 天涯谁借穷交泪,海内空传拙宦名。 四野浮云垂雪色,千林朔气拥寒声。 醉来极目中原尽,独抱风流万古情。