登 dēng 邢 xíng 台 tái - - 李 lǐ 攀 pān 龙 lóng
郡 jùn 斋 zhāi 西 xī 北 běi 有 yǒu 邢 xíng 台 tái , , 落 luò 日 rì 登 dēng 临 lín 醉 zuì 眼 yǎn 开 kāi 。 。
春 chūn 树 shù 万 wàn 家 jiā 漳 zhāng 水 shuǐ 上 shàng , , 白 bái 云 yún 千 qiān 载 zǎi 太 tài 行 xíng 来 lái 。 。
孤 gū 城 chéng 自 zì 老 lǎo 风 fēng 尘 chén 色 sè , , 傲 ào 吏 lì 终 zhōng 惭 cán 岳 yuè 牧 mù 才 cái 。 。
便 biàn 觉 jué 旧 jiù 游 yóu 非 fēi 浪 làng 迹 jī , , 至 zhì 今 jīn 鸿 hóng 雁 yàn 蓟 jì 门 mén 回 huí 。 。
登邢台。明代。李攀龙。郡斋西北有邢台,落日登临醉眼开。 春树万家漳水上,白云千载太行来。 孤城自老风尘色,傲吏终惭岳牧才。 便觉旧游非浪迹,至今鸿雁蓟门回。