读 dú 答 dá 玄 xuán 亮 liàng 松 sōng 坛 tán 诗 shī 草 cǎo 有 yǒu 赠 zèng - - 李 lǐ 之 zhī 世 shì
松 sōng 鬣 liè 摇 yáo 风 fēng 韵 yùn 最 zuì 清 qīng , , 如 rú 何 hé 纸 zhǐ 上 shàng 作 zuò 松 sōng 鸣 míng 。 。
海 hǎi 潮 cháo 夜 yè 梵 fàn 三 sān 千 qiān 丈 zhàng , , 哀 āi 角 jiǎo 危 wēi 楼 lóu 十 shí 五 wǔ 声 shēng 。 。
流 liú 出 chū 空 kōng 山 shān 泉 quán 自 zì 语 yǔ , , 飘 piāo 残 cán 明 míng 月 yuè 雁 yàn 孤 gū 横 héng 。 。
莫 mò 言 yán 俗 sú 耳 ěr 听 tīng 无 wú 准 zhǔn , , 还 hái 有 yǒu 松 sōng 坛 tán 是 shì 主 zhǔ 盟 méng 。 。
读答玄亮松坛诗草有赠。明代。李之世。松鬣摇风韵最清,如何纸上作松鸣。 海潮夜梵三千丈,哀角危楼十五声。 流出空山泉自语,飘残明月雁孤横。 莫言俗耳听无准,还有松坛是主盟。