题 tí 翠 cuì 竹 zhú 红 hóng 梅 méi - - 贡 gòng 性 xìng 之 zhī
美 měi 人 rén 燕 yàn 罢 bà 酒 jiǔ 初 chū 消 xiāo , , 凌 líng 乱 luàn 云 yún 鬟 huán 压 yā 步 bù 摇 yáo 。 。
莫 mò 遣 qiǎn 翠 cuì 禽 qín 啼 tí 梦 mèng 断 duàn , , 醒 xǐng 来 lái 无 wú 处 chǔ 托 tuō 春 chūn 娇 jiāo 。 。
题翠竹红梅。元代。贡性之。美人燕罢酒初消,凌乱云鬟压步摇。 莫遣翠禽啼梦断,醒来无处托春娇。