海 hǎi 上 shàng 和 hé 孟 mèng 阳 yáng 观 guān 伎 jì 诗 shī 次 cì 韵 yùn - - 李 lǐ 流 liú 芳 fāng
但 dàn 能 néng 取 qǔ 醉 zuì 莫 mò 论 lùn 文 wén , , 春 chūn 色 sè 阑 lán 珊 shān 已 yǐ 十 shí 分 fēn 。 。
海 hǎi 上 shàng 杨 yáng 花 huā 空 kōng 作 zuò 雪 xuě , , 西 xī 陵 líng 松 sōng 树 shù 蔼 ǎi 为 wèi 云 yún 。 。
出 chū 船 chuán 素 sù 面 miàn 如 rú 纤 xiān 月 yuè , , 倚 yǐ 槛 kǎn 红 hóng 芳 fāng 学 xué 茜 qiàn 裙 qún 。 。
堪 kān 恨 hèn 风 fēng 流 liú 不 bù 同 tóng 赏 shǎng , , 斩 zhǎn 新 xīn 诗 shī 句 jù 亦 yì 输 shū 君 jūn 。 。
海上和孟阳观伎诗次韵。明代。李流芳。但能取醉莫论文,春色阑珊已十分。 海上杨花空作雪,西陵松树蔼为云。 出船素面如纤月,倚槛红芳学茜裙。 堪恨风流不同赏,斩新诗句亦输君。