慈 cí 度 dù 寺 sì 其 qí 四 sì - - 李 lǐ 之 zhī 标 biāo
阴 yīn 岑 cén 殿 diàn 阁 gé 倚 yǐ 云 yún 齐 qí , , 傍 bàng 有 yǒu 池 chí 亭 tíng 绕 rào 槛 kǎn 低 dī 。 。
祇 qí 树 shù 怀 huái 来 lái 新 xīn 梵 fàn 刹 chà , , 莲 lián 花 huā 开 kāi 遍 biàn 古 gǔ 招 zhāo 提 tí 。 。
曾 céng 闻 wén 老 lǎo 衲 nà 跨 kuà 瑶 yáo 象 xiàng , , 喜 xǐ 见 jiàn 仙 xiān 尼 ní 驾 jià 玉 yù 鹥 yī 。 。
未 wèi 觉 jué 尘 chén 心 xīn 容 róng 易 yì 破 pò , , 看 kàn 花 huā 且 qiě 莫 mò 使 shǐ 人 rén 迷 mí 。 。
慈度寺 其四。明代。李之标。阴岑殿阁倚云齐,傍有池亭绕槛低。 祇树怀来新梵刹,莲花开遍古招提。 曾闻老衲跨瑶象,喜见仙尼驾玉鹥。 未觉尘心容易破,看花且莫使人迷。