泊 pō 厓 yá 门 mén 吊 diào 古 gǔ - - 李 lǐ 英 yīng
宋 sòng 家 jiā 飘 piāo 泊 bó 到 dào 厓 yá 门 mén , , 终 zhōng 古 gǔ 令 lìng 人 rén 一 yī 怆 chuàng 魂 hún 。 。
此 cǐ 际 jì 征 zhēng 帆 fān 不 bù 可 kě 渡 dù , , 满 mǎn 天 tiān 风 fēng 雨 yǔ 下 xià 黄 huáng 昏 hūn 。 。
泊厓门吊古。明代。李英。宋家飘泊到厓门,终古令人一怆魂。 此际征帆不可渡,满天风雨下黄昏。