和 hé 薛 xuē 大 dà 理 lǐ 华 huà 山 shān 诗 shī 韵 yùn - - 李 lǐ 贤 xián ( ( 原 yuán 德 dé ) )
太 tài 华 huá 高 gāo 峰 fēng 压 yā 众 zhòng 山 shān , , 五 wǔ 龙 lóng 宫 gōng 殿 diàn 四 sì 时 shí 寒 hán 。 。
云 yún 开 kāi 翠 cuì 色 sè 飘 piāo 晴 qíng 汉 hàn , , 日 rì 映 yìng 岚 lán 光 guāng 接 jiē 晓 xiǎo 关 guān 。 。
空 kōng 外 wài 莲 lián 池 chí 当 dāng 绝 jué 顶 dǐng , , 望 wàng 中 zhōng 仙 xiān 掌 zhǎng 献 xiàn 层 céng 峦 luán 。 。
奇 qí 踪 zōng 多 duō 少 shǎo 烟 yān 霞 xiá 里 lǐ , , 何 hé 日 rì 登 dēng 临 lín 得 dé 遍 biàn 看 kàn 。 。
和薛大理华山诗韵。明代。李贤(原德)。太华高峰压众山,五龙宫殿四时寒。 云开翠色飘晴汉,日映岚光接晓关。 空外莲池当绝顶,望中仙掌献层峦。 奇踪多少烟霞里,何日登临得遍看。