再 zài 和 hé 人 rén 韵 yùn - - 李 lǐ 贤 xián ( ( 原 yuán 德 dé ) )
万 wàn 里 lǐ 秋 qiū 光 guāng 接 jiē 禁 jìn 城 chéng , , 无 wú 边 biān 清 qīng 兴 xìng 有 yǒu 诗 shī 成 chéng 。 。
山 shān 浮 fú 远 yuǎn 翠 cuì 千 qiān 鬟 huán 净 jìng , , 水 shuǐ 满 mǎn 方 fāng 塘 táng 一 yī 镜 jìng 平 píng 。 。
烟 yān 外 wài 长 cháng 空 kōng 横 héng 雁 yàn 字 zì , , 云 yún 边 biān 落 luò 日 rì 带 dài 砧 zhēn 声 shēng 。 。
闲 xián 来 lái 不 bù 废 fèi 韦 wéi 编 biān 业 yè , , 开 kāi 卷 juàn 偏 piān 教 jiào 眼 yǎn 界 jiè 明 míng 。 。
再和人韵。明代。李贤(原德)。万里秋光接禁城,无边清兴有诗成。 山浮远翠千鬟净,水满方塘一镜平。 烟外长空横雁字,云边落日带砧声。 闲来不废韦编业,开卷偏教眼界明。