穰 ráng 侯 hóu 冢 zhǒng - - 李 lǐ 贤 xián ( ( 原 yuán 德 dé ) )
秦 qín 相 xiāng 当 dāng 年 nián 擅 shàn 宠 chǒng 光 guāng , , 空 kōng 馀 yú 孤 gū 冢 zhǒng 傍 bàng 金 jīn 汤 tāng 。 。
秋 qiū 风 fēng 兔 tù 穴 xué 通 tōng 黄 huáng 壤 rǎng , , 落 luò 日 rì 乌 wū 栖 qī 满 mǎn 白 bái 杨 yáng 。 。
石 shí 马 mǎ 有 yǒu 声 shēng 寒 hán 雨 yǔ 急 jí , , 丰 fēng 碑 bēi 无 wú 字 zì 绿 lǜ 苔 tái 荒 huāng 。 。
可 kě 怜 lián 富 fù 贵 guì 今 jīn 如 rú 此 cǐ , , 莫 mò 讶 yà 雍 yōng 琴 qín 感 gǎn 慨 kǎi 长 zhǎng 。 。
穰侯冢。明代。李贤(原德)。秦相当年擅宠光,空馀孤冢傍金汤。 秋风兔穴通黄壤,落日乌栖满白杨。 石马有声寒雨急,丰碑无字绿苔荒。 可怜富贵今如此,莫讶雍琴感慨长。