东 dōng 园 yuán 偶 ǒu 题 tí - - 李 lǐ 梦 mèng 阳 yáng
孤 gū 亭 tíng 万 wàn 木 mù 里 lǐ , , 独 dú 坐 zuò 一 yī 花 huā 飞 fēi 。 。
者 zhě 更 gèng 知 zhī 春 chūn 色 sè , , 闲 xián 能 néng 到 dào 夕 xī 晖 huī 。 。
微 wēi 风 fēng 偏 piān 袅 niǎo 蔓 màn , , 返 fǎn 照 zhào 故 gù 熏 xūn 衣 yī 。 。
隔 gé 院 yuàn 香 xiāng 逾 yú 好 hǎo , , 呼 hū 儿 ér 莫 mò 掩 yǎn 扉 fēi 。 。
东园偶题。明代。李梦阳。孤亭万木里,独坐一花飞。 者更知春色,闲能到夕晖。 微风偏袅蔓,返照故熏衣。 隔院香逾好,呼儿莫掩扉。