霞 xiá 绮 qǐ - - 谷 gǔ 宏 hóng
晴 qíng 天 tiān 吐 tǔ 彩 cǎi 散 sàn 英 yīng 英 yīng , , 佳 jiā 气 qì 光 guāng 辉 huī 照 zhào 赤 chì 城 chéng 。 。
晓 xiǎo 起 qǐ 忽 hū 随 suí 孤 gū 鹜 wù 去 qù , , 晚 wǎn 来 lái 仍 réng 逐 zhú 片 piàn 云 yún 行 xíng 。 。
烨 yè 如 rú 蜀 shǔ 锦 jǐn 荣 róng 还 hái 灿 càn , , 皎 jiǎo 若 ruò 炉 lú 丹 dān 色 sè 更 gèng 明 míng 。 。
欲 yù 起 qǐ 高 gāo 楼 lóu 频 pín 眺 tiào 望 wàng , , 悠 yōu 然 rán 餐 cān 罢 bà 可 kě 长 cháng 生 shēng 。 。
霞绮。明代。谷宏。晴天吐彩散英英,佳气光辉照赤城。 晓起忽随孤鹜去,晚来仍逐片云行。 烨如蜀锦荣还灿,皎若炉丹色更明。 欲起高楼频眺望,悠然餐罢可长生。