客 kè 殳 shū 山 shān 偶 ǒu 成 chéng - - 贝 bèi 琼 qióng
春 chūn 逐 zhú 啼 tí 莺 yīng 去 qù 不 bù 留 liú , , 一 yī 川 chuān 风 fēng 雨 yǔ 满 mǎn 山 shān 秋 qiū 。 。
笙 shēng 歌 gē 不 bú 到 dào 愁 chóu 人 rén 耳 ěr , , 若 ruò 听 tīng 笙 shēng 歌 gē 更 gèng 泪 lèi 流 liú 。 。
客殳山偶成。明代。贝琼。春逐啼莺去不留,一川风雨满山秋。 笙歌不到愁人耳,若听笙歌更泪流。