赋 fù 得 dé 函 hán 谷 gǔ 关 guān 送 sòng 贾 jiǎ 一 yī - - 周 zhōu 玄 xuán
西 xī 望 wàng 长 cháng 安 ān 怆 chuàng 别 bié 颜 yán , , 荒 huāng 城 chéng 迢 tiáo 递 dì 白 bái 云 yún 间 jiān 。 。
行 xíng 人 rén 恶 è 听 tīng 河 hé 声 shēng 险 xiǎn , , 旧 jiù 路 lù 长 cháng 连 lián 草 cǎo 色 sè 闲 xián 。 。
树 shù 里 lǐ 月 yuè 来 lái 通 tōng 汉 hàn 苑 yuàn , , 天 tiān 边 biān 云 yún 霁 jì 傍 bàng 秦 qín 山 shān 。 。
凭 píng 君 jūn 如 rú 见 jiàn 关 guān 门 mén 尹 yǐn , , 为 wèi 问 wèn 青 qīng 牛 niú 几 jǐ 日 rì 还 hái 。 。
赋得函谷关送贾一。明代。周玄。西望长安怆别颜,荒城迢递白云间。 行人恶听河声险,旧路长连草色闲。 树里月来通汉苑,天边云霁傍秦山。 凭君如见关门尹,为问青牛几日还。