慰 wèi 秦 qín 国 guó 英 yīng 哭 kū 子 zi - - 邵 shào 宝 bǎo
哭 kū 子 zi 情 qíng 无 wú 极 jí , , 慰 wèi 君 jūn 伤 shāng 我 wǒ 心 xīn 。 。
幽 yōu 魂 hún 青 qīng 嶂 zhàng 远 yuǎn , , 老 lǎo 泪 lèi 碧 bì 潭 tán 深 shēn 。 。
麟 lín 趾 zhǐ 空 kōng 占 zhān 梦 mèng , , 椿 chūn 庭 tíng 正 zhèng 惜 xī 阴 yīn 。 。
荒 huāng 亭 tíng 重 zhòng 延 yán 伫 zhù , , 天 tiān 道 dào 竟 jìng 难 nán 寻 xún 。 。
慰秦国英哭子。明代。邵宝。哭子情无极,慰君伤我心。 幽魂青嶂远,老泪碧潭深。 麟趾空占梦,椿庭正惜阴。 荒亭重延伫,天道竟难寻。