梦 mèng 中 zhōng 赋 fù 登 dēng 金 jīn 山 shān 寺 sì - - 周 zhōu 瑛 yīng
高 gāo 阁 gé 逼 bī 霄 xiāo 汉 hàn , , 客 kè 边 biān 望 wàng 眼 yǎn 开 kāi 。 。
雁 yàn 将 jiāng 秋 qiū 色 sè 去 qù , , 潮 cháo 带 dài 夕 xī 阳 yáng 回 huí 。 。
天 tiān 地 dì 双 shuāng 蓬 péng 鬓 bìn , , 兴 xīng 亡 wáng 一 yī 酒 jiǔ 杯 bēi 。 。
此 cǐ 怀 huái 不 bù 可 kě 极 jí , , 倚 yǐ 槛 kǎn 独 dú 徘 pái 徊 huái 。 。
梦中赋登金山寺。明代。周瑛。高阁逼霄汉,客边望眼开。 雁将秋色去,潮带夕阳回。 天地双蓬鬓,兴亡一酒杯。 此怀不可极,倚槛独徘徊。