新 xīn 春 chūn 次 cì 黄 huáng 恪 kè 翁 wēng 韵 yùn - - 周 zhōu 讷 nè
谋 móu 身 shēn 长 cháng 以 yǐ 百 bǎi 年 nián 期 qī , , 身 shēn 外 wài 闲 xián 愁 chóu 总 zǒng 不 bù 知 zhī 。 。
静 jìng 掩 yǎn 重 zhòng 门 mén 惟 wéi 听 tīng 雨 yǔ , , 旋 xuán 拈 niān 秃 tū 笔 bǐ 谩 mán 敲 qiāo 诗 shī 。 。
鸟 niǎo 啼 tí 隔 gé 树 shù 初 chū 调 diào 舌 shé , , 花 huā 发 fā 当 dāng 窗 chuāng 渐 jiàn 满 mǎn 枝 zhī 。 。
笑 xiào 对 duì 阳 yáng 春 chūn 歌 gē 一 yī 曲 qǔ , , 深 shēn 杯 bēi 同 tóng 乐 lè 太 tài 平 píng 时 shí 。 。
新春次黄恪翁韵。明代。周讷。谋身长以百年期,身外闲愁总不知。 静掩重门惟听雨,旋拈秃笔谩敲诗。 鸟啼隔树初调舌,花发当窗渐满枝。 笑对阳春歌一曲,深杯同乐太平时。