兴 xīng 隆 lóng 寺 sì 斋 zhāi 居 jū - - 孟 mèng 洋 yáng
斋 zhāi 日 rì 斋 zhāi 居 jū 僧 sēng 舍 shè 深 shēn , , 昼 zhòu 帘 lián 花 huā 竹 zhú 细 xì 阴 yīn 阴 yīn 。 。
诸 zhū 天 tiān 树 shù 色 sè 浮 fú 佳 jiā 气 qì , , 下 xià 界 jiè 莺 yīng 啼 tí 入 rù 梵 fàn 音 yīn 。 。
京 jīng 国 guó 风 fēng 烟 yān 虚 xū 在 zài 眼 yǎn , , 边 biān 城 chéng 戎 róng 马 mǎ 实 shí 惊 jīng 心 xīn 。 。
他 tā 乡 xiāng 自 zì 喜 xǐ 逢 féng 春 chūn 色 sè , , 不 bù 道 dào 愁 chóu 多 duō 更 gèng 苦 kǔ 吟 yín 。 。
兴隆寺斋居。明代。孟洋。斋日斋居僧舍深,昼帘花竹细阴阴。 诸天树色浮佳气,下界莺啼入梵音。 京国风烟虚在眼,边城戎马实惊心。 他乡自喜逢春色,不道愁多更苦吟。