酬 chóu 柴 chái 光 guāng 禄 lù 春 chūn 日 rì 喜 xǐ 晴 qíng 见 jiàn 贻 yí - - 孟 mèng 洋 yáng
云 yún 远 yuǎn 天 tiān 空 kōng 候 hòu 雁 yàn 翔 xiáng , , 林 lín 开 kāi 晴 qíng 日 rì 散 sàn 群 qún 芳 fāng 。 。
柳 liǔ 条 tiáo 近 jìn 水 shuǐ 烟 yān 逾 yú 碧 bì , , 梅 méi 蕊 ruǐ 无 wú 风 fēng 暖 nuǎn 自 zì 香 xiāng 。 。
江 jiāng 上 shàng 青 qīng 山 shān 怜 lián 岁 suì 月 yuè , , 镜 jìng 中 zhōng 华 huá 发 fà 愧 kuì 行 xíng 藏 cáng 。 。
忽 hū 传 chuán 一 yī 曲 qǔ 阳 yáng 春 chūn 调 diào , , 睡 shuì 起 qǐ 高 gāo 歌 gē 引 yǐn 兴 xìng 长 zhǎng 。 。
酬柴光禄春日喜晴见贻。明代。孟洋。云远天空候雁翔,林开晴日散群芳。 柳条近水烟逾碧,梅蕊无风暖自香。 江上青山怜岁月,镜中华发愧行藏。 忽传一曲阳春调,睡起高歌引兴长。