发 fā 上 shàng 谷 gǔ - - 孟 mèng 洋 yáng
上 shàng 谷 gǔ 驱 qū 车 chē 出 chū , , 云 yún 中 zhōng 烛 zhú 望 wàng 频 pín 。 。
荒 huāng 山 shān 曾 céng 过 guò 虏 lǔ , , 残 cán 垒 lěi 半 bàn 无 wú 人 rén 。 。
云 yún 冷 lěng 低 dī 关 guān 树 shù , , 风 fēng 多 duō 暗 àn 塞 sāi 尘 chén 。 。
翻 fān 思 sī 戎 róng 马 mǎ 事 shì , , 愁 chóu 病 bìng 转 zhuǎn 伤 shāng 神 shén 。 。
发上谷。明代。孟洋。上谷驱车出,云中烛望频。 荒山曾过虏,残垒半无人。 云冷低关树,风多暗塞尘。 翻思戎马事,愁病转伤神。