浙 zhè 溪 xī 晓 xiǎo 起 qǐ - - 宗 zōng 臣 chén
天 tiān 门 mén 不 bù 关 guān 飞 fēi 早 zǎo 霜 shuāng , , 精 jīng 晶 jīng 水 shuǐ 帘 lián 浮 fú 日 rì 光 guāng 。 。
水 shuǐ 面 miàn 云 yún 华 huá 湿 shī 不 bù 起 qǐ , , 鱼 yú 龙 lóng 吹 chuī 沫 mò 穿 chuān 石 shí 梁 liáng 。 。
波 bō 间 jiān 石 shí 苔 tái 绿 lǜ 于 yú 发 fā , , 袅 niǎo 袅 niǎo 漾 yàng 之 zhī 千 qiān 尺 chǐ 长 zhǎng 。 。
微 wēi 风 fēng 千 qiān 里 lǐ 湛 zhàn 空 kōng 碧 bì , , 孤 gū 槎 chá 疑 yí 是 shì 来 lái 潇 xiāo 湘 xiāng 。 。
浙溪晓起。明代。宗臣。天门不关飞早霜,精晶水帘浮日光。 水面云华湿不起,鱼龙吹沫穿石梁。 波间石苔绿于发,袅袅漾之千尺长。 微风千里湛空碧,孤槎疑是来潇湘。