张 zhāng 助 zhù 甫 fǔ 席 xí 上 shàng 同 tóng 吴 wú 峻 jùn 伯 bó 白 bái 伯 bó 伦 lún 再 zài 饯 jiàn 朱 zhū 主 zhǔ 客 kè 南 nán 还 hái 赋 fù 得 dé 江 jiāng 飞 fēi 兢 jīng 渡 dù 日 rì 草 cǎo 见 jiàn 踏 tà 青 qīng 心 xīn 十 shí 韵 yùn 其 qí 十 shí - - 宗 zōng 臣 chén
北 běi 风 fēng 送 sòng 君 jūn 去 qù , , 吹 chuī 我 wǒ 故 gù 园 yuán 心 xīn 。 。
直 zhí 挂 guà 广 guǎng 陵 líng 树 shù , , 春 chūn 来 lái 乱 luàn 鸣 míng 禽 qín 。 。
张助甫席上同吴峻伯白伯伦再饯朱主客南还赋得江飞兢渡日草见踏青心十韵 其十。明代。宗臣。北风送君去,吹我故园心。 直挂广陵树,春来乱鸣禽。