皇 huáng 甫 fǔ 别 bié 驾 jià 初 chū 至 zhì 夜 yè 集 jí 得 dé 归 guī 字 zì - - 宗 zōng 臣 chén
君 jūn 自 zì 何 hé 方 fāng 至 zhì , , 怜 lián 才 cái 意 yì 久 jiǔ 违 wéi 。 。
朔 shuò 云 yún 停 tíng 暮 mù 屐 jī , , 汉 hàn 月 yuè 照 zhào 春 chūn 衣 yī 。 。
江 jiāng 左 zuǒ 时 shí 名 míng 重 zhòng , , 人 rén 间 jiān 雪 xuě 调 diào 稀 xī 。 。
灯 dēng 前 qián 出 chū 瑶 yáo 草 cǎo , , 坐 zuò 客 kè 不 bù 能 néng 归 guī 。 。
皇甫别驾初至夜集得归字。明代。宗臣。君自何方至,怜才意久违。 朔云停暮屐,汉月照春衣。 江左时名重,人间雪调稀。 灯前出瑶草,坐客不能归。